Ngồi lặng lẽ dưới mái hiên Trung tâm Dưỡng Lão Nhân Ái, ông Trịnh Xuân Thu, ở tuổi xế chiều, hồi tưởng lại những năm tháng gian khó mà tự hào của đời người lính. Dáng vẻ trầm ngâm và giọng nói chậm rãi của ông Thu gợi lên hình ảnh một con người từng trải qua những cơn bão chiến tranh. Khi nhắc về đồng đội, đôi mắt ông đỏ hoe, giọng nghẹn lại, như thể mọi ký ức vẫn còn vẹn nguyên.
Hành trình ra trận của ông Thu
“Đầu năm 1970, tôi nhập ngũ. Khi vừa 22 tuổi, để lại vợ và hai đứa con nhỏ ở quê. Đơn vị tôi là sư đoàn 559, chuyên làm nhiệm vụ trinh sát rừng núi. Ngay khi vào Nam, tôi được điều đi tham gia chiến dịch phản công ‘Đường 9 – Nam Lào’. Lần ấy khốc liệt lắm”. Ông Thu mở đầu, ánh mắt như xuyên về dĩ vãng.
Trong số những đồng đội sát cánh, người thân thiết nhất với ông là một người bạn cùng quê Triệu Sơn, Thanh Hóa. “Anh em tôi thân nhau vì cùng cảnh có vợ, có con nhỏ. Chúng tôi luôn động viên nhau. ‘Cố lên, ngày hòa bình sẽ về với gia đình.’ Nhưng chiến tranh chẳng đợi ai cả…”
Lời nhắn gửi cuối cùng
Ông nhớ mãi buổi chiều tháng 2 năm 1971, khi đại đội ông nhận lệnh phản công ở Bản Đông. Trong không khí hừng hực, người bạn thân bất ngờ gửi ông một bức thư, dặn rằng. “Nếu tôi có hy sinh, đồng chí hãy giúp tôi gửi bức thư này về gia đình. Nhắn rằng: Tôi hy sinh để đất nước được hồi sinh.”
Giọng ông run run khi kể lại: “Tôi nghe mà lòng thắt lại. Chiến tranh mà, chẳng ai biết trước điều gì. Tôi nhận lời mà lòng nặng trĩu.”
Trận đánh hôm đó, ông và đồng đội chiến đấu kiên cường. Nhưng rồi, điều không ai mong đã xảy ra. “Một viên đạn xuyên thẳng vào ngực cậu ấy. Tôi lao tới, ôm cậu trong giây phút cuối. Không nói được lời nào. Nhưng ánh mắt chúng tôi đã nói hết. Chỉ mong một ngày Việt Nam sạch bóng quân thù.”
Hòa bình và ký ức
Khi đất nước hòa bình, ông Thu đã làm trọn lời hứa. Ông mang bức thư và kỷ vật của bạn thân về trao tận tay gia đình. Từ đó, ông coi họ như người nhà mình.
Giọng ông khẽ khàng nhưng đầy sức nặng: “Cậu ấy đã ra đi, nhưng câu nói – ‘Tôi hy sinh để đất nước được hồi sinh’ – sống mãi trong tôi. Đó là lý do để tôi bước tiếp, dù gian khổ đến đâu.”
Những câu chuyện từ ông Thu không chỉ là hồi ức cá nhân. Mà còn là bài học quý giá về sự hy sinh vì độc lập, hòa bình. Hôm nay, đất nước thanh bình không phải tự nhiên mà có. Đó là máu xương của bao người lính đã ngã xuống – một thế hệ đã sống và cống hiến hết mình.